Hữu Tiến

Hữu Tiến

Sinh ra và lớn lên tại một vùng non xanh nước biếc của huyện Hoà An – Cao Bằng, lớn lên từ mảnh đất “gạo trắng nước trong” với bao huyền thoại đẹp, Hữu Tiến sớm có một tâm hồn trắc ẩn và một cái nhìn đời tin yêu, ấm áp. Dẫu cuộc đời phải trải những buồn đau, sóng gió, có những sự thiếu hụt tưởng không thể đắp bù, song anh đã đi qua nó bằng nghị lực, bằng con tim đằm trĩu yêu thương. Trái tim nhân hậu và mạch nguồn văn hoá quê hương đã tạo nên dáng vóc một nhà văn ân tình, nồng hậu và độc đáo.
Đồng hành cùng những trải nghiệm trong cuộc đời và sự miệt mài trau dồi nghệ thuật, bút lực của Hữu Tiến, ngay từ những tác phẩm đầu tay, đã mang một sức nặng - sức nặng của tình yêu thương chân thành và ý thức nghiêm túc trong sáng tạo.
Bắt đầu từ tập truyện ngắn “Trăng gần” ( NXB Văn hóa dân tộc, 1993), Hữu Tiến đều đặn xuất hiện trước độc giả: Ngọn suối chân rừng ( tập truyện, 1997), “Đèo không lặng gió” ( tập truyện, 2003), “ Cô gái nhặt bông gạo”(tập truyện, 2004)...Rồi tiểu thuyết “Dòng đời” (NXB Văn hoá dân tộc, 2007) ra đời, như một sự khẳng định độ chín của một cây bút tài hoa. Năm 2008, với sự trình làng của tập thơ song ngữ “ Sau đêm - Gừn muổt”, anh trao tặng cho độc giả sự ngạc nhiên thú vị.
Tác phẩm của anh đa dạng về đề tài, chất liệu. Có những câu chuyện trang nhã, trong trẻo về giới trí thức, văn nghệ sĩ; có tác phẩm bình dị, hồn hậu, thấm đẫm hồn quê chất núi về người nông dân, công nhân, bộ đội xuất ngũ...; có những chuyện êm đềm như dòng đời bình lặng, cũng có những chuyện gay cấn, sục sôi...Tất cả đều phản ánh cái nhìn đời sâu sắc, tấm lòng nhân đạo cao cả của nhà văn và được thể hiện bằng sự điềm đạm, mực thước của ngôn từ, hình ảnh.
Sáng tác của anh phong phú về thể loại: thơ, phê bình, truyện ngắn, tiểu thuyết... song lĩnh vực thành công nhất của anh (cho đến thời điểm này) là truyện ngắn.Truyện ngắn Hữu Tiến phản ánh chân thực cuộc sống và con người, đặc biệt là cuộc sống và con người miền núi.